Thơ chào mừng ngày 20/11
VỚI THỜI GIAN
Thầy ơi thầy ! Bài học cũ vẫn còn đây
Trong trang sách bụi thời gian loang lổ
Con bỏ quên để rồi mãi dang dở
Rêu phong một chiều nỗi nhớ bỗng thành thơ.
Mùa này có một chòm mây nhung nhớ
Chợt lung linh ngơ ngẩn giữa trời
Chiều nay con về thăm trường cũ
Lá bần thần ! Hoa nắng ngừng rơi !
Tất cả vẫn chỉ là những điều rất cũ
Mái trường xưa con gặp giữa ngày thường
Sỏi vẫn hát và hoa vẫn nở
Bóng dáng thầy vẫn lặng lẽ đèn khuya.
Bức tường cũ rêu phong phủ kín
Giờ như nhung nhớ một điều gì
Góc để nhớ hồn vương trên ô cửa
Giáo án ướt nhòe bỏ ngỏ hồn thơ.
Tất cả vẫn chỉ là những gì đã cũ
Những điều đã quên ? Con gặp lại bàng hoàng.
Có những điều con cố chia hai nửa
Lại trở về nguyên vẹn thủa đầu tiên.
Mép núi nhỏ vẫn in ngôi nhà nhỏ
Bóng dáng ai vẫn lặng lẽ đi về.
Có những điều con tưởng chia hai nửa
Cứ nhức lòng ướt tuổi nắng mưa.
Mùa này có một chòm mây nhung nhớ
Xanh biếc xanh ! Xanh ngơ ngẩn giữa đời.
Con tưởng mình quên những điều đã cũ
Nào có ngờ vẫn cháy đỏ trong tim.
Long Sơn, tháng 10/2020
Ong Phụng